Sakurako và bộ xương dưới gốc anh đào tập 6

Ota Shiori
84,000₫

Giá gốc: 105,000₫

[ThaiHaBooks] Sakurako và bộ xương được chôn dưới gốc anh đào (tên gốc: Sakurako-san no ashimoto ni wa shitai ga Umatteiru) là series light novel trinh thám của tác giả Ota shiori, minh họa bìa Tetsuo. Đến nay series đã đạt được con số ấn tượng 1,5 triệu bản in. Tác phẩm cũng được chuyển thể sang rất nhiều phiên bản như TV series anime, drama live-action, manga.

Asahikawa, Hokkaido. Mùa hè năm ấy, tôi – Shoutarou đã gặp gỡ Sakurako. Một cô tiểu thư xinh đẹp sống gần trong dinh thự màu trắng. Đó là ấn tượng đầu tiên. Tôi ngấm ngầm mong đợi cơ hội được gặp lại cô, nhưng lại lỡ nhìn thấy cô đang bê một thứ gì máu me ngay trước cổng dinh thự. Chưa kể, bà lão hàng xóm lại đang mất tích… “Người đàn bà đào đát” là vụ án thử thách đầu tay đối với Sakurako và Shoutarou. Kỷ niệm đó cũng đồng thời gợi Shoutarou nhớ về những điều quan trọng.

Bộ truyện bí ẩn được bạn đọc nhiệt liệt đón nhận!

Trích dẫn:

“Tuyệt vời. Nó đã hoàn toàn lóc sạch ra, đẹp lắm rồi này.”

Sakurako nói vậy, rồi mừng rỡ cầm một khúc xương lên cho tôi coi.

“A-Ặc... ”

Không phải chuyện đùa, đó cũng chẳng phải đồ giả. Đây là hàng thật, là xương người thật! Không phải là xương hươu ninh trong thùng phi!

Tôi kinh hồn bạt vía không thể nhịn xuống nỗi sợ hãi và cảm giác tởm lợm kia, liền bỏ ra chỗ bụi rậm bên ngoài.

“Quá đáng ghê, xương của người ta đẹp đẽ đến thế này.”

Hơ? Sao cơ chứ? Xương gì cơ, đây là “thi thể” người đấy. Sao lại có thể nói ra không chút dao động như vậy được chứ?

“Hừm. Chắc là nam giới.”

Liếc xéo sang phía tôi, Sakurako lại nhìn chăm chú xuống bộ xương rồi khẳng định vậy.

“Sao-sao lại? Làm thế nào chị biết được hay vậy?”

Nước mắt đã trào lên khóe, tôi tự ý rút một chai nước khoáng trong ba lô ra rồi xúc miệng, sau đó hỏi Sakurako bằng giọng gần như tuyệt vọng.

“Hộp sọ nói lên nhiều thứ lắm. Dựa vào đó, ta có thể hiểu ra khá nhiều chuyện. Nhất là xương trán và xương hàm dưới, còn cả khung xương chậu nữa. Chỉ cần nghiên cứu hai phần xương này là có thể đoán định đại khái giới tính của người đó – tiếp theo là tuổi tác.”

Hừm, cô ấy khoanh tay lại, rồi lại lần mò trong hố để tìm xương. Nhìn thấy thân xác còng queo bị đám giun rết to tổ bố bò lổm ngổm, tôi càng thấy buồn nôn hơn nhưng vẫn cố lắng tai nghe lời cô ấy nói.

“Em quan sát vòm miệng đi. Dựa vào đường khớp giữa răng cửa hàm dưới, ta có thể phân định khá đúng tuổi tác. Đường khớp này sẽ mất dần khi vào khoảng hai mươi tuổi, và biến mất hoàn toàn khi qua độ tuổi năm mươi. Riêng bộ xương này đã mòn cả nhưng vẫn chưa mất đi hoàn toàn. Nhưng mà phía bên trong cũng đã biến mất gần hết rồi, chắc cũng phải ngoài ba mươi.”

Tức là một người ngoài ba mươi tuổi nhưng chưa tới năm mươi.

“Ngoài ra còn có thể dựa vào tình trạng răng cửa hàm dưới đã bị mòn lộ ngà, vậy nên ta có thể phỏng đoán đây là bộ xương của nam giới vào độ ba mươi tới bốn mươi tuổi.”

Sakurako giải thích cặn kẽ cho tôi hay. Thành thật mà nói, tôi cũng chẳng quan tâm tới chuyện đó. Nhưng khi nhận thấy gương mặt đó không mang vẻ khoan khoái của lũ tội phạm biến thái mà mang nét nghiêm nghị 

của một bác sĩ hay một nhà nghiên cứu, tôi liền để tâm hơn tới lời cô ấy nói.

“Xương là cơ quan có sự thay đổi theo tuổi tác. Mặt rãnh này của hộp sọ giúp việc phán đoán tuổi tác dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng ở mỗi cá thể lại mỗi khác, thế nên phải tổng hợp cả các bộ phận khác mới có thể phán đoán chuẩn xác.”

Cái gọi là “mặt rãnh hộp sọ” chẳng hề nảy số trong đầu tôi. Nhưng nếu nói đến rãnh thì, xương cũng có những đường rãnh như vậy sao?

“Thêm nữa... người này chắc thuận tay phải, nghề nghiệp chắc là... thợ mộc.”

“Dạ?”

Chỉ nhìn vào bộ xương mà có thể biết được cả những chuyện như vậy sao!? Tôi ngỡ ngàng hỏi cô ấy, “Thật sao ạ!?”

“Những chỗ cơ bắp nhiều thì khung xương cũng sẽ dày hơn ấy. Dựa vào sự khác biệt giữa hai bên phải trái, có thể xác định được phía tay phải của người này nhiều cơ bắp hơn. Hơn nữa, chị còn thấy khớp khuỷu bên phải của người này đã bị biến dạng. Có lẽ người này mắc Hội chứng đau khuỷu tay tennis, là chứng tê liệt do dây thần kinh bên trong khớp khuỷu tay bị căng nén quá mức, thường xảy ra với người làm nghề thợ mộc hay thợ làm chiếu vì họ dùng nhiều tới khuỷu tay đó.”

“Bệnh nghề nghiệp của thợ mộc ư... ”

Tôi càng thêm bất ngờ về cô gái trước mắt, đồng thời cảm giác ngưỡng mộ cũng dấy lên từ đáy tim.

Cô ấy có trí nhớ hiếm thấy và những kiến thức nền uyên bác. Chỉ cần nghe tên họ của một người liền đọc được cả xuất thân của họ; và ngay cả thi thể đã hóa thành bộ xương trắng trước mặt hiện tại, cô ấy không chỉ xác định được giới tính và tuổi tác, mà biết được người này thuận tay nào và cả nghề nghiệp của người đó.

“Sụn giáp đã gãy, hộp sọ cũng có vài vết lõm vào... Chị nghĩ đây không phải cái chết tự nhiên đâu. Dù chưa thể xác định được nguyên nhân trực tiếp của cái chết, nhưng chắc hẳn cổ người này đã bị thít chặt và bị đánh bằng vật sắc nhọn.”

“Vậy... chẳng lẽ, người đó chính là... ”

Một người đàn ông trưởng thành vào khoảng độ ba mươi cho tới trên dưới bốn mươi tuổi, làm nghề thợ mộc – Khi nghe tới đây, tôi đã thầm ngộ ra câu trả lời rồi. Chưa kể còn có dấu vết của một vụ giết người... !?

“Có lẽ bà Yachi Hatsue đang tìm kiếm thứ này.”

Sakurako dùng cách nói “thứ này” như thể đang đề cập đến một món đồ.

Đáng lẽ phải nói là “người này” mới đúng. Bà Yachi dù móng tay đã tứa máu vẫn bất chấp tìm kiếm thi thể này.

“Không cần phải báo cảnh sát hả? Nếu không thì chị mang về nhà đấy nhé?”

Sakurako cười hinh hích trước vẻ ngơ ngẩn của tôi, rồi nói với tôi bằng giọng điệu tinh quái như vừa nhặt được một món đồ chơi.

Sản phẩm liên quan

Sản phẩm mới nhất